2012, tháng 5
Người vơ vất trong cơn giả tưởng
im lặng đến xanh xao
buổi chiều mở nhưng không ai bước vào
căn phòng trống mỗi ngày thêm trống
Giữa ô cửa là bao la trời rộng
một tiếng chim quay quắt khu vườn
hoa đã tàn còn vương lại mùa hương
cũng vơ vất theo cơn giả tưởng
Nếu đi ra ngoài lẽ vô thường
ta sẽ đậu vào tiếng chim vừa hót
để mơ về khu vườn
những mầm non vọng từ quả chín
Trong quả chín có một người đã đến
ngước lên tìm bóng mát cuộc đời mình
vòm xanh kia mang dáng dấp cánh rừng
mùi thuốc súng nôn nao kỷ niệm
Cờ đêm
(tặng Nguyễn Mạnh Hùng)
Đêm qua ngồi trước những quân cờ
tốt đã sang sông không thể quay về
tượng ngửa mặt nhìn trời mơ thời quá vãng
mã hồi lúc gần sáng
Vườn khuya mưa như lá rụng
đánh thức những hạt mầm yên ngủ
đâu đó ve kêu tràn mùa hạ
gà gáy vang tầng năm
Sau trướng sĩ ngồi im lặng
người xinh tựa bóng bên thềm
buồng trong một đóa sen hồng
nhụy vàng lan ánh đèn đêm
Xe đứng trấn ải biên
pháo thủ kinh thành chờ lệnh
xa xa cánh buồm ngoài biển
chất đầy muôn nỗi nhớ nhung
Trong giấc ngủ em vừa nằm mộng
gọi anh cất xe khóa cổng
tránh những cặp mắt qua đường
lơ làng tưởng tượng
Cố di chuyển để lấp đầy khoảng trống
anh là quân cờ hay quân cờ là anh
lúc chiến thắng cùng như khi bại trận
loay hoay tìm chỗ đứng cho mình.
Đêm qua
Đêm qua không mở đèn trời
Mỹ Đình trăng trôi cuối phố
Hàng cây ngước lên mùa thu
ngàn mắt lá trở mình đơn độc
Người về Long Biên
sông Hồng đỏ, dấu chân tàn hoa cúc
Thầm nhớ đêm nào Ô Cách
cầm trên tay nỗi buồn vằng vặc
Mai lại đếm những ngày xa nhau
Mai lại nhìn cuộc đời chóng mặt
Đêm qua lặng im tháp Bút
ngẫm câu thơ từ nước...
Giang thành lòng thuyền quán mục
không chảy sao đến được
Tiếng chuông vời vợi cửa người
trăng sáng nghìn năm chờ thoát tục
Đêm qua thu xanh về lối khác
trên cây lá cũng luân hồi.
ĐOÀN VĂN MẬT
Post a Comment